Lại nói về nhà Ngô và nhà Thục, sau bao trận chiến dai dẳng kéo dài mànhà Ngô vẫn ko chiếm lại được Kinh Châu từ tay nhà Thục...Tôn Quyền bènmời Lưu Bị dự hội nghị bàn đèn, ko động võ nữa mà chuyển sang động khẩu( đàm phán).
TQ : Để tránh cho bá tánh sống trông cảnh lầm than, cuộc chiến giànhKinh Châu có lẽ chỉ nên 1 vs 1 giữa đệ và Lưu huynh thôi..Lưu huynhthấy sao?
LB : Tôn đệ nghĩ được thế thì quá tốt, miễn là tránh được họa binh đaocho dân lành thì đốt nhà, cướp của, giết người anh cũng làm. E thíchchiến với anh cái gì..đua xe hay tá lả????
Sau nửa ngày tỷ thí cầm, kỳ, thi, họa...LB và TQ vẫn bất phân thắng bại....
LB : Chúng ta đúng là 1 cặp đối thủ "trời tru đất diệt" ( ý của Lưu bịlà trời sinh). Bây giờ thế này chúng ta thi lòng can đảm nếu Tôn đệ làmđược việc này thì ta xin dâng Kinh Châu = cả 2 tay 3 chân cho đệ
TQ : OK, huynh cứ ra đề
LB : Nếu trước mặt quần hùng 2 nước mà đệ dám ăn bãi phân bò này thì huynh xin thua..
TQ : bò đệ còn dám ăn nữa là phân bò, nói xong cúi xuống ăn sạch..
Tiếng vỗ tay rầm trời + hoan hô inh ỏi...LB mặt tái xanh vì ko ngờ TQdám chơi như vậy. Nhưng TQ cũng đúng chất dân chơi vừa cười vừa nói
TQ : cuộc chơi nào cũng thế, phải có quả đi quả lại mới toại lòng nhau,nếu Lưu Huynh cũng dám ăn phân bò giống đệ thì đệ xin trả lại Kinh Châuvà coi như từ nay nó là của huynh vĩnh viễn..
LB : Chẳng lẽ huynh lại kém đệ... nói xong LB cuống cuồng ăn hết sợ TQ đổi ý..
Tiếng hoan hô lại vang lên chúc mừng từ nay 2 nước hòa hoãn, bá tánh thái bình...
TQ : Lưu huynh đúng là bậc anh hùng, để người nhân nghĩa như Huynh làmchủ Kinh Châu đệ cũng an lòng...mà sao mặt huynh buồn vậy..
LB bèn đến gần TQ nói nhỏ : Chú TQ nè, thế hóa ra anh em mình ăn c... không công a`?????
TQ :.............
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::♥♦♣♠::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
Lại nói đến Lữ BỐ, Trương Liêu cùng chư tướng bị Tào Tháo bắt trói.Tháo sai chém hết còn BỐ và Liêu thì Tháo tiếc nhân tài nên có ý thunhận. Tháo bèn bảo Tuân Húc kiểm tra xem Bố và Liêu có đáng được thunhận ko hay chém nốt cho có bầu bạn. BỐ nghe xong mừng lắm bèn bảo Liêu: Trước giờ ta chỉ biết giết người để giành gái nào biết thi trắcnghiệm nó thế nào đâu, ngươi vào trước đi cố gắng thi tốt rồi ném phaocho tao.
Để đền đáp ơn tri ngộ của Bố, Liêu rất run nhưng vẫn vào thi..vào phòngthi đã thấy Tuân Húc , Tào Tháo và đao phủ với mã tấu sáng loáng đứngtrong.
Tuân Húc nói : ta chỉ hỏi 3 câu, nếu mi trả lời mà Tào đại nhân ưng ý thì ngươi sẽ được đầu quân dưới trướng.
Liêu : dạ...dạ....bẩm cụ cứ nói
HÚC : Nếu ngươi gặp kẻ thù của Tào đại nhân thì ngươi làm gì ??
Liêu : Tôi sẽ chém nó chết ngay
Húc và Tháo gật gù..
Húc : Nếu ngươi gặp Hán đế thì sao ???
Liêu : Tôi sẽ hân hoan vẫy chào
Húc : nếu tào đại nhân sai ngươi ra sa trường thì sao
Liêu : tôi sẽ nói : Vâng thưa ngài
Tháo ưng lắm bèn truyền lệnh cởi trói và thu nhân Liêu.
Liêu mừng húm đi ra nhắc khéo cho LB : Ngài chỉ cần nhớ đáp án là 3 câu này
+ Tôi sẽ chém nó chết ngay
+ Tôi sẽ hân hoan vẫy chào
+ VÂng thưa ngày
Bố lẩm bẩm học thuộc lòng rồi run rẩy bước vào
Húc hỏi : Nếu ngươi gặp Hán đế thì ngươi làm gì
Bố : Tôi sẽ chém chết nó ngay
Tháo Tái mặt, Húc bèn hỏi tiếp : Nếu ngươi gặp kẻ thù của Tào đại nhân ngươi sẽ làm gì???
Bố : Tôi sẽ hân hoan vẫy chào
Đến lúc này thì Tháo ko nhịn được nữa bèn đập bàn và quát : Mày trêu ngươi tao đấy hả, thích chết ko thằng chó??
Bố : Vâng , thưa ngài
............................
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::♥♦♣♠::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::Lại nói về Khổng Minh và Tư mã Ý ( suốt ngày lại nói....)
Trong một lần ngồi đàm đạo về binh pháp, đạo dùng người, việc nước Nam Man ra nhập WTO...Khổng Minh mới nói với Tư Mã Ý.
Chiến tranh bây giờ không chỉ phụ thuộc vào mưu kế quân sư, sĩ khí,thiên địa nhân mà còn phụ thuộc rất nhiều vào cuộc đấu trí giữa nhữngngười trực tiếp cầm quân là các tướng. Chính vì thế tôi chỉ chọn cáctướng thông minh cho xung trận thôi.
- TMY : nhưng làm sao đại ca biết thằng nào thông minh
- KM : tôi có bài trắc nghiệm, vừa lúc đó thì Quan Zu đi qua, Khổng Minh liền gọi vào vào hỏi.
Quan Zu nè ai là con ruột của Bố mẹ của Quan tướng quân mà ko phải anh chị em ruột với Quan tướng quân
Quan Zu ngẫm nghĩ 1 chút rồi trả lời : đó chính là tôi Mr Quan Zu.
Khổng Minh cười khà rồi quay sang TMY nói : ô thấy chưa..
TMY phục lắm bèn về áp dụng thử vào quân Ngụy, vừa lúc thấy Hứa Chử đivào TMY bèn hỏi : Công tử nhà họ Hứa cho ta hỏi ai là con ruột của phụhuynh công tử mà ko phai anh chị em ruột công tử??
HC vò đầu bứt tai suy nghĩ rồi nói : để tôi luyện quân xong sẽ trả lời ông.
Trong lúc về trại HC nghĩ có lẽ mình thử hỏi thằng Trương Liêu xem sao, nó rất láu cá.
HC : Liêu nè ai là con của father and mother Liêu mà ko phải brother hay sister của you?
TL ngẫm nghĩ 1 lát rồi nói : It's Me!!! Trương Liêu.
HC vui lắm lật đật chạy đến chỗ TMY rồi nói : Tối biết ai là con ruộtcủa bố mẹ tôi mà ko phải anh chị em tôi rồi. Đó là Trương Liêu!!!
TMY vò đầu bứt tai : Cậu đúng là thằng đầu óc bã đậu..đó là Quan Zu!!!
Lại nói về 3 nước Ngô, Thục, Ngụy
1 hôm Tào tháo, Lưu bị, Tôn Quyên cùng chư tướng và thân bằng cố hữu họp hội nghị G3 và ăn búp phê trên 1 chiến thuyền to và đẹp nhất nước NGô..
Buổi tiệc đang vui vẻ thì trời nổi giông bão....1 tướng chạy vào bẩm báo :
thưa tam Vương : gió giật cấp 12, tầm nhìn xa trên 10 kilomet..tàu đâm vào đá ngầm sắp chìm...để chống chọi chờ tiếp viện thì phải vứt bớt đồ đạc cho tàu nhẹ bớt.
vừa nghe xong Tháo sai Chử vứt sạch vàng bạc mạng theo xuống biển trước ánh mắt thèm thuồng của mọi người..
Tháo bèn nói : yên tâm nước Ngụy còn nhiều vàng bạc lắm
Tháo chưa dứt lời thì Quyền đã sai vệ sĩ đem vứt hết thê thiếp đẹp hơn hoa hậu của Quyền xuống biển trong ánh mắt kinh hãi của quan khách.
Quyền cười nói : yên tâm nước NGô gái đẹp còn nhiều lắm..
Bị chưa kịp nói gì thì Phi đã bước tới ném Tháo và Quyền xuống nước rồi nói : Yên tâm nước Thục còn nhiều thằng bốc phét lắm .......