Chờ anh nhé, anh sẽ quay trở về, anh hứa đấy.
Em sẽ đợi anh...em biết anh sẽ quay về mà.....
Anh
sợ mùa đông, vì mùa đông làm anh nhớ đến em ....Nhớ em nhiều lắm...Mùa
đông mang nhiều kỉ niệm của chúng mình, đầy ngọt ngào mà cũng lắm cay
đắng.....Mùa đông, anh thấy em ngồi đây đợi anh...
* * * * * *
Hôm
đó đứa bạn em nó phải đi xa, truớc khi đi nó nhờ em cầm hộ một tập tài
liệu, và nhờ đưa bằng được cho một anh chàng nào đó có sđt :
09******33.Em đồng ý ...Thế là em gặp anh ..
- Lần thứ 1: Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc đuợc.Xin vui lòng....
-Lần thứ 2: Có tín hiệu rồi....tút....tút.....tút.....không ai nghe
-Lần thứ 3: Alo .....Chị làm ơn cho hỏi đây có phải sđt của T không ạ
- Đúng rồi, nhưng hiện giờ anh ấy không có đây...Gọi lại sau đi...Bụp....tút...tút
Có
phải việc của mình đâu mà mình phải vất vả thế nhỉ ....Thôi quên đi
....Tao chịu thôi, xin lỗi vì đã không giúp đc mày ....Chắc nó cũng
thông cảm cho mình thôi...
3 ngày sau,đang xoá nhật kí cuộc gọi ...lại đập vào mắt....Quá tam ba bận, nốt lần này không được thì nghỉ đi nhé.
-Alo
-Đấy có phải sđt của T ko ạ
-Đúng rồi, chị có việc gì thế.....
-.........
3h
tại quán cafe MYSM, giờ này là tầm chiều sao mà đông thế, hẹn ở đâu
vắng vẻ thì không hẹn....Mệt....3h5' một chàng đẹp trai tiến lại gần
cửa, anh ta đây sao? Trông thật lạnh lùng ...chàng trai bước về phía em
rồi lướt nhanh qua em,anh ta ngồi ngay sát cạnh cô gái gái bàn phía
sau....Nhầm rồi....Cười....
3h 15 ....3h25....biết bao người đẩy
cửa bước vào,có những người tiến về phía em, có những người bước xa em
hơn ....Anh là ai? Sao chưa xuất hiện?????????
Ly kem sochola
lúc người ta mang ra thì ngọt ngào và lung linh là thế, bây h thì tan
chảy hết rồi....Em húp sụp 1 phát là hết.....Về thôi, chờ thế là quá đủ
rồi.Bực mình ....cả chiều phí thời gian, thôi coi như đi uống cafe 1
mình...thú vui tao nhã mà ...NO vấn đề.
6h33 ....Bạn có 1 tin
nhắn....Xin lỗi bạn nhé, hôm nay mình có việc bận đột xuất không đến
đuợc.Bây giờ bạn ở đâu, mình qua lấy TL đc ko?...Hic, tôi có phải là
thư kí của anh đâu, mà anh gọi là tôi phải có mặt.... Quên đi...Bây giờ
mình phải đi có việc rồi để khi khác nhé,mình sẽ liên hệ lại sau....Thế
chứ ....Về đi ngủ thôi, mệt quá.
3-3-2003.....7h 13 ...Vẫn chỗ
cũ,mình đã đến muộn 13 phút mà vẫn không thấy anh ta đâu..Tức chết đi
mất....7h30 .....Về thôi, lần này thì nghỉ cho khoẻ...Tnhắn...Bạn đợi
tôi 3 phút nhé, tôi bị tắc đuờng....
-Chào cô, cô có phải là .......không?
-Anh đến muộn 33 phút và lần trước tôi đã phải đợi anh 3h33 phút tại đây. Tài liệu của anh đây, tôi phải đi đây.
-Khoan đã từ từ , tôi mời cô bữa tối nhé
* * *
Hôm
nay kỉ niệm 3 tháng chúng mình yêu nhau.Anh hẹn sẽ cùng em đi ăn tối.Em
hớn hở từ sáng , mừng vì được gặp anh sau 1 tuần anh đi xa về....Em nhớ
anh quá...Em làm tóc mới, diện bộ đồ mới mua, trang diểm thật
xinh....Buổi tối nay sẽ thật lãng mạn vì em sẽ được ở bên anh, em đã
chuẩn bị một món quà nho nhỏ tặng anh...Không biết anh có thích không
nhỉ...Em ngồi trước cửa đợi anh, 7h3'...7h 13...anh đến muộn nữa rồi,
em biết anh sẽ đến mà,em sẽ không gọi đt cho anh, em sẽ đợi anh....Em
gục đầu xuống vậy mà ngẩng lên đã là 9h33' rồi...Em lặng lẽ bước lên
nhà....mẹ em hỏi....
-Sao con về sớm thế
- 9h33 là muộn rồi mẹ àh , con đi ngủ đây.
Không
biết bao lần anh trễ hẹn với em, em chẳng biết trách anh thế nào, vì
lần nào lí do của anh cũnng chính đáng ...Tối đó anh nt cho em, anh mắc
việc quan trọng mai em nhé, anh nhất định làm em bất ngờ.
Hôm
sau, anh chỉ muộn có 3 phút thôi, nhưng nếu hôm nay là ngày hôm qua thì
em sẽ rất hạnh phúc anh à. Nhưng tiếc là hôm nay ko phải ngày hôm qua
....
13-6.....trễ hẹn 1h 13 phút ....
23,26,30...trễ hẹn 33 phút .....
Ngày.....chờ anh 3h 33'.....em vẫn đợi và cuối cũng anh vẫn đến.
Cãi nhau ....anh sai....3 ngày em đợi .....không tin nhắn...không điện thoại....Em cũng không gọi , em sẽ chờ.....
Yêu
nhau thế mà cũng được 1 năm rồi,thế mà lúc nào anh cũng trễ hẹn, em
cũng bắt đầu quen rồi, em vẫn quen chờ....Từ khi yêu anh, em học được
tính kiên nhẫn.....Em phải cảm ơn anh chứ nhỉ?
Anh nhận được học
bổng du học tại Úc .Em vừa mừng cho anh, cũng vừa buồn.....Em lại phải
chờ,mà lần này không hiểu em còn chờ được anh không?
-Em sẽ chờ anh về chứ?
-Em không biết....nhưng trong thâm tâm em luôn mong là sẽ chờ đợi anh.
Tối hôm đó, anh hẹn em đi xem phim.Phim này em thích lắm,mới chỉ nghe tên thôi đã thấy lãng mạn rồi Perhap Love.
Nếu như.....anh là mặt trời ...em sẽ là trái đất để quay xung quanh mặt trời
Nếu như.....anh là bụi .....em sẽ là gió cuốn bụi đi khắp nơi....
Nếu như .....em yêu anh .....em nguyện sẽ đợi chờ ..dù tình yêu có tan vỡ....
-Anh nhớ đấy 8h bắt đầu chiếu, em sẽ đợi anh rồi chúng mình cùng vào anh nhé.
-Em
yên tâm, anh nhớ mà.Chiều nay anh mà không liên hoan với các bạn thì
anh đã đến đón em rồi. Anh nhất định sẽ đến đúng giờ, em chờ anh nhé.
Chưa bao giờ em tin anh nhiều như lần này, em sẽ chờ anh....
Tối
nay em mặc áo màu đỏ , màu của sự may mắn.Trời đông HN rét căm căm như
muốn cứa rách làn da mong manh của em.Em đến sớm hơn giờ hẹn với anh
đúng 13 phút.Lạnh quá...xoa đôi bàn tay nhỏ bé, áp lên gương mặt tái
nhợt vì lạnh.....Mắt em vẫn ánh lên màu của sự hy vọng ....Em kiếm tìm
cho mình 1 chỗ ngồi trước cửa rạp chiếu phim, em sẽ ngồi đây đợi
anh....anh sẽ đến .....30 phút.....33.....63....Em ngồi nhai popcorn,ăn
hết 2 hôp rồi mà ko thấy anh đâu....Anh hứa rồi, chắc anh không quên
đâu....không xem được phim nữa rồi, nhưng em vẫn sẽ đợi...10h30....mọi
người ra về hết cả rồi, hay là mình về thôi....Nhưng chẳng may mình vừa
về, anh đến thì sao....rút điện thoại ra định gọi cho anh...nhưng thôi
anh sẽ đến mà, em tin anh ....Em sẽ ngồi đây đợi anh.
Băp rang
bơ, sao bây giờ lạnh ngắt và cứng đơ thế này, em không nuốt nổi nữa.Cố
nhét hết vào miệng, nước mắt hoà với bắp rang...Sao có vị chua chát
thế....
11h30 .....nhạc chuông đt vang lên...Anh gọi ...
-
Em à, em ngủ chưa , anh xin lỗi ,hôm nay anh uống nhiều quá nên ngủ
quên mất.Em đừng giận anh nhé, phim có hay không em ....alo ....alo...
Em không còn biết nói gì nữa ....em chỉ khóc...khóc thật to, cứ thế em đứng giữa đường gào lên......Em lạnh quá......
-Em ah, chờ anh , anh đến ngay đây ..
Vừa
thấy bóng anh, em lao tới ôm thật chặt, lau hết những giọt nước mắt
cuối cùng lên vai anh.....Em biết mà ....Anh kiểu gì cũng đến....Dù
muộn....
Đó là lần cuối cùng em phải đứng đợi anh....
3
ngày sau, máy bay cất cánh ....Anh rời xa em rồi....Chẳng biết em có
đợi được anh không? Chắc không được đâu, 3 năm chứ có phải 3 phút, 3
ngày ,3 tháng đâu. Xa vời quá....Quên anh thôi....
Từ hôm anh
đi, ngày nào cũng như ngày nào cứ 23h là anh lại có mặt trên mạng chat
với em.3 ngày là anh điện thoại về cho em .....3 tháng thì em lại nhận
được bưu thiếp hay một món quà nhỏ. Em vui lắm, anh đã thay đổi
rồi...Có những hôm,em đi làm về muộn, thế mà online tưởng anh đi ngủ
mất rồi ...buzz 1 phát lại thấy anh hiện ra ...Dù xa nhau nhưng em vẫn
yêu anh nhiều lắm....Em sẽ thử chờ anh....
Thế mà nhanh thật,
gìơ em đã sắp thành bà cô già,cái cây em trồng trước khi anh đi vừa sn
lần thứ 3 rồi đấy....33 tháng rồi , chỉ còn 90 ngày nữa thôi ....Chỉ
cần anh ở bên cạnh em, em sẽ chờ anh dù bao lâu cũng được....vì em biết
anh bao giờ cũng sẽ đến ....Gió mùa đông thồi hiu hắt...Trái tim lạnh
ngắt đuợc sưởi ấm bằng niềm tin....Anh sẽ về ....
* * * * *
Chỉ
còn 3 tháng nữa là chúng mình sẽ được bên nhau rồi.Anh nhớ em lắm, từ
bây giờ anh sẽ không để em phải chờ nữa....Anh sẽ dậy từ sớm để chờ em
tỉnh giấc....Anh sẽ đến ngay bên em những lúc em cần.....Anh xin hứa
....cả cuộc đời này... dành để chờ em...
Chuyến bay từ Melbourne
về Hà Nội cất cánh lúc 3 AM .Nghe tin em bị ốm phải vào nằm viện, anh
lo cho em lắm....Anh mua ngay vé máy bay để về VN .......Anh về với em
đây, chờ anh em nhé......
Phòng số 13, bệnh nhân mang số 33
....Em nằm đây, mê man li bì trong giấc ngủ.Trời lạnh quá, gió thốc vào
lòng, anh sẽ ngồi đây chờ em tỉnh giấc.
Cách đây 3 tháng trong
một đợt kiểm tra sức khoẻ của công ty.Cô ấy có đến khám, chúng tôi phát
hiện ra 1 khối u trong phổi của cô ấy.Khối u đã phát triển quá lớn, cơ
hội cho cô ấy là 70% nếu cắt bỏ ngay lúc đó.Cô ấy đã hỏi tôi:
- Nếu tôi mà phẫu thuật rơi vào 30% còn lại thì sẽ ra sao?
Bác sĩ: Cô nên chuẩn bị trước tinh thần, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.
- Nếu tôi không làm phẫu thuật tôi có thể sống đước bao lâu?
Bác sĩ: Nhiều nhất là 3 tháng rưỡi.
- 123 ngày .... Thế là đủ rồi ...
Anh
đi để đến khi quay lại chỉ còn có thể cầm tay em lần cuối.....Hình như
em đang cười với anh .....Anh đã về ....Em không phải chờ anh nữa
đâu....
* * * * * *
Có những sự chờ đợi là vô nghĩa....Nhưng cũng có những con người sống chỉ để đợi chờ........Đó là hạnh phúc......
Sinh ra bởi nước mắt.....và chờ để được chết trong nụ cười.